宿 sù 灵 líng 石 shí 方 fāng 丈 zhàng - - 陈 chén 著 zhe
偶 ǒu 因 yīn 尘 chén 隙 xì 游 yóu 灵 líng 石 shí , , 不 bù 觉 jué 夷 yí 犹 yóu 到 dào 夜 yè 深 shēn 。 。
坐 zuò 对 duì 半 bàn 窗 chuāng 山 shān 月 yuè 影 yǐng , , 参 cān 成 chéng 一 yī 片 piàn 白 bái 云 yún 心 xīn 。 。
寒 hán 螀 jiāng 着 zhe 露 lù 更 gèng 相 xiāng 调 diào , , 老 lǎo 叶 yè 无 wú 风 fēng 也 yě 自 zì 吟 yín 。 。
分 fēn 得 de 僧 sēng 床 chuáng 伴 bàn 僧 sēng 梦 mèng , , 梦 mèng 阑 lán 诗 shī 料 liào 满 mǎn 山 shān 林 lín 。 。
宿灵石方丈。宋代。陈著。偶因尘隙游灵石,不觉夷犹到夜深。 坐对半窗山月影,参成一片白云心。 寒螀着露更相调,老叶无风也自吟。 分得僧床伴僧梦,梦阑诗料满山林。