赞 zàn 王 wáng 来 lái 山 shān 爱 ài 竹 zhú 祠 cí 前 qián 枯 kū 竹 zhú 再 zài 生 shēng - - 陈 chén 著 zhe
清 qīng 护 hù 祠 cí 香 xiāng 立 lì 翠 cuì 寒 hán , , 谁 shéi 知 zhī 活 huó 处 chù 发 fā 霜 shuāng 痕 hén 。 。
生 shēng 生 shēng 与 yǔ 善 shàn 相 xiāng 为 wèi 脉 mài , , 节 jié 节 jié 是 shì 仁 rén 皆 jiē 可 kě 根 gēn 。 。
方 fāng 信 xìn 虚 xū 中 zhōng 涵 hán 造 zào 化 huà , , 何 hé 妨 fáng 直 zhí 下 xià 长 zhǎng 儿 ér 孙 sūn 。 。
更 gèng 须 xū 就 jiù 此 cǐ 封 fēng 培 péi 去 qù , , 千 qiān 亩 mǔ 成 chéng 阴 yīn 百 bǎi 世 shì 门 mén 。 。
赞王来山爱竹祠前枯竹再生。宋代。陈著。清护祠香立翠寒,谁知活处发霜痕。 生生与善相为脉,节节是仁皆可根。 方信虚中涵造化,何妨直下长儿孙。 更须就此封培去,千亩成阴百世门。