白 bái 鹭 lù 咏 yǒng - - 李 lǐ 端 duān
迥 jiǒng 起 qǐ 来 lái 应 yīng 近 jìn , , 高 gāo 飞 fēi 去 qù 自 zì 遥 yáo 。 。
映 yìng 林 lín 同 tóng 落 luò 雪 xuě , , 拂 fú 水 shuǐ 状 zhuàng 翻 fān 潮 cháo 。 。
犹 yóu 有 yǒu 幽 yōu 人 rén 兴 xìng , , 相 xiāng 逢 féng 到 dào 碧 bì 霄 xiāo 。 。
白鹭咏。唐代。李端。迥起来应近,高飞去自遥。 映林同落雪,拂水状翻潮。 犹有幽人兴,相逢到碧霄。