白 bái 莲 lián 启 qǐ 日 rì 上 shàng 人 rén 退 tuì 避 bì 长 zhǎng 老 lǎo 之 zhī 命 mìng 以 yǐ 四 sì 韵 yùn 高 gāo 之 zhī - - 郭 guō 祥 xiáng 正 zhèng
结 jié 宇 yǔ 古 gǔ 城 chéng 边 biān , , 能 néng 诗 shī 复 fù 悟 wù 禅 chán 。 。
钵 bō 分 fēn 摩 mó 诘 jí 饭 fàn , , 池 chí 种 zhǒng 远 yuǎn 公 gōng 莲 lián 。 。
竹 zhú 飐 zhǎn 春 chūn 烟 yān 静 jìng , , 禽 qín 歌 gē 夜 yè 月 yuè 圆 yuán 。 。
洁 jié 身 shēn 吾 wú 有 yǒu 趣 qù , , 回 huí 首 shǒu 谢 xiè 尘 chén 缘 yuán 。 。
白莲启日上人退避长老之命以四韵高之。宋代。郭祥正。结宇古城边,能诗复悟禅。 钵分摩诘饭,池种远公莲。 竹飐春烟静,禽歌夜月圆。 洁身吾有趣,回首谢尘缘。