临 lín 江 jiāng 春 chūn 晚 wǎn - - 郭 guō 祥 xiáng 正 zhèng
黯 àn 淡 dàn 阴 yīn 晴 qíng 阁 gé 雨 yǔ 天 tiān , , 清 qīng 明 míng 将 jiāng 近 jìn 见 jiàn 秋 qiū 千 qiān 。 。
风 fēng 高 gāo 乔 qiáo 木 mù 莺 yīng 初 chū 啭 zhuàn , , 水 shuǐ 暖 nuǎn 平 píng 沙 shā 鹭 lù 斗 dòu 眠 mián 。 。
身 shēn 计 jì 只 zhǐ 知 zhī 忧 yōu 陷 xiàn 阱 jǐng , , 年 nián 华 huá 岂 qǐ 解 jiě 老 lǎo 神 shén 仙 xiān 。 。
迢 tiáo 迢 tiáo 归 guī 路 lù 三 sān 千 qiān 里 lǐ , , 始 shǐ 信 xìn 家 jiā 书 shū 直 zhí 万 wàn 钱 qián 。 。
临江春晚。宋代。郭祥正。黯淡阴晴阁雨天,清明将近见秋千。 风高乔木莺初啭,水暖平沙鹭斗眠。 身计只知忧陷阱,年华岂解老神仙。 迢迢归路三千里,始信家书直万钱。