次 cì 韵 yùn 余 yú 时 shí 升 shēng 见 jiàn 招 zhāo - - 郭 guō 印 yìn
老 lǎo 大 dà 逢 féng 春 chūn 意 yì 转 zhuǎn 微 wēi , , 追 zhuī 随 suí 不 bù 复 fù 似 shì 当 dāng 时 shí 。 。
怜 lián 君 jūn 旧 jiù 已 yǐ 开 kāi 三 sān 径 jìng , , 顾 gù 我 wǒ 今 jīn 方 fāng 卜 bo 一 yī 枝 zhī 。 。
近 jìn 水 shuǐ 遥 yáo 山 shān 元 yuán 自 zì 好 hào , , 暖 nuǎn 风 fēng 迟 chí 日 rì 更 gèng 相 xiāng 宜 yí 。 。
便 biàn 当 dāng 乘 chéng 兴 xìng 寻 xún 花 huā 去 qù , , 免 miǎn 使 shǐ 园 yuán 林 lín 恨 hèn 失 shī 期 qī 。 。
次韵余时升见招。宋代。郭印。老大逢春意转微,追随不复似当时。 怜君旧已开三径,顾我今方卜一枝。 近水遥山元自好,暖风迟日更相宜。 便当乘兴寻花去,免使园林恨失期。