陪 péi 李 lǐ - - 杜 dù 甫 fǔ
春 chūn 日 rì 无 wú 人 rén 境 jìng , , 虚 xū 空 kōng 不 bú 住 zhù 天 tiān 。 。
莺 yīng 花 huā 随 suí 世 shì 界 jiè , , 楼 lóu 阁 gé 寄 jì 山 shān 巅 diān 。 。
迟 chí 暮 mù 身 shēn 何 hé 得 dé , , 登 dēng 临 lín 意 yì 惘 wǎng 然 rán 。 。
谁 shuí 能 néng 解 jiě 金 jīn 印 yìn , , 潇 xiāo 洒 sǎ 共 gòng 安 ān 禅 chán 。 。
陪李。唐代。杜甫。春日无人境,虚空不住天。 莺花随世界,楼阁寄山巅。 迟暮身何得,登临意惘然。 谁能解金印,潇洒共安禅。