茗 míng 地 dì 源 yuán - - 陈 chén 岩 yán
暖 nuǎn 风 fēng 吹 chuī 长 zhǎng 紫 zǐ 芽 yá 茎 jīng , , 人 rén 向 xiàng 山 shān 头 tóu 就 jiù 水 shuǐ 烹 pēng 。 。
陆 lù 羽 yǔ 傥 tǎng 曾 céng 经 jīng 此 cǐ 地 dì , , 谷 gǔ 帘 lián 安 ān 得 dé 擅 shàn 佳 jiā 名 míng 。 。
茗地源。宋代。陈岩。暖风吹长紫芽茎,人向山头就水烹。 陆羽傥曾经此地,谷帘安得擅佳名。