陪 péi 王 wáng 使 shǐ 君 jūn 晦 huì 日 rì 泛 fàn 江 jiāng 就 jiù 黄 huáng 家 jiā 亭 tíng 子 zi 二 èr 首 shǒu - - 杜 dù 甫 fǔ
山 shān 豁 huō 何 hé 时 shí 断 duàn , , 江 jiāng 平 píng 不 bù 肯 kěn 流 liú 。 。
稍 shāo 知 zhī 花 huā 改 gǎi 岸 àn , , 始 shǐ 验 yàn 鸟 niǎo 随 suí 舟 zhōu 。 。
结 jié 束 shù 多 duō 红 hóng 粉 fěn , , 欢 huān 娱 yú 恨 hèn 白 bái 头 tóu 。 。
非 fēi 君 jūn 爱 ài 人 rén 客 kè , , 晦 huì 日 rì 更 gèng 添 tiān 愁 chóu 。 。
陪王使君晦日泛江就黄家亭子二首。唐代。杜甫。山豁何时断,江平不肯流。 稍知花改岸,始验鸟随舟。 结束多红粉,欢娱恨白头。 非君爱人客,晦日更添愁。