从 cóng 驿 yì 次 cì 草 cǎo 堂 táng 复 fù 至 zhì 东 dōng 屯 tún ( ( 其 qí 一 yī ) ) - - 杜 dù 甫 fǔ
峡 xiá 内 nèi 归 guī 田 tián 客 kè , , 江 jiāng 边 biān 借 jiè 马 mǎ 骑 qí 。 。
非 fēi 寻 xún 戴 dài 安 ān 道 dào , , 似 shì 向 xiàng 习 xí 家 jiā 池 chí 。 。
峡 xiá 险 xiǎn 风 fēng 烟 yān 僻 pì , , 天 tiān 寒 hán 橘 jú 柚 yòu 垂 chuí 。 。
筑 zhù 场 chǎng 看 kàn 敛 liǎn 积 jī , , 一 yī 学 xué 楚 chǔ 人 rén 为 wéi 。 。
从驿次草堂复至东屯(其一)。唐代。杜甫。峡内归田客,江边借马骑。 非寻戴安道,似向习家池。 峡险风烟僻,天寒橘柚垂。 筑场看敛积,一学楚人为。