暝 míng - - 杜 dù 甫 fǔ
日 rì 下 xià 四 sì 山 shān 阴 yīn , , 山 shān 庭 tíng 岚 lán 气 qì 侵 qīn 。 。
牛 niú 羊 yáng 归 guī 径 jìng 险 xiǎn , , 鸟 niǎo 雀 què 聚 jù 枝 zhī 深 shēn 。 。
正 zhèng 枕 zhěn 当 dāng 星 xīng 剑 jiàn , , 收 shōu 书 shū 动 dòng 玉 yù 琴 qín 。 。
半 bàn 扉 fēi 开 kāi 烛 zhú 影 yǐng , , 欲 yù 掩 yǎn 见 jiàn 清 qīng 砧 zhēn 。 。
暝。唐代。杜甫。日下四山阴,山庭岚气侵。 牛羊归径险,鸟雀聚枝深。 正枕当星剑,收书动玉琴。 半扉开烛影,欲掩见清砧。