登 dēng 快 kuài 哉 zāi 亭 tíng - - 陈 chén 师 shī 道 dào
城 chéng 与 yǔ 清 qīng 江 jiāng 曲 qū , , 泉 quán 流 liú 乱 luàn 石 shí 间 jiān 。 。
夕 xī 阳 yáng 初 chū 隐 yǐn 地 dì , , 暮 mù 霭 ǎi 已 yǐ 依 yī 山 shān 。 。
度 dù 鸟 niǎo 欲 yù 何 hé 向 xiàng , , 奔 bēn 云 yún 亦 yì 自 zì 闲 xián 。 。
登 dēng 临 lín 兴 xìng 不 bù 尽 jìn , , 稚 zhì 子 zǐ 故 gù 须 xū 还 hái 。 。
登快哉亭。宋代。陈师道。城与清江曲,泉流乱石间。 夕阳初隐地,暮霭已依山。 度鸟欲何向,奔云亦自闲。 登临兴不尽,稚子故须还。