滕 téng 王 wáng - - 杜 dù 甫 fǔ
君 jūn 王 wáng 台 tái 榭 xiè 枕 zhěn 巴 bā 山 shān , , 万 wàn 丈 zhàng 丹 dān 梯 tī 尚 shàng 可 kě 攀 pān 。 。
春 chūn 日 rì 莺 yīng 啼 tí 修 xiū 竹 zhú 里 lǐ , , 仙 xiān 家 jiā 犬 quǎn 吠 fèi 白 bái 云 yún 间 jiān 。 。
清 qīng 江 jiāng 锦 jǐn 石 shí 伤 shāng 心 xīn 丽 lì , , 嫩 nèn 蕊 ruǐ 浓 nóng 花 huā 满 mǎn 目 mù 班 bān 。 。
人 rén 到 dào 于 yú 今 jīn 歌 gē 出 chū 牧 mù , , 来 lái 游 yóu 此 cǐ 地 dì 不 bù 知 zhī 还 hái 。 。
滕王。唐代。杜甫。君王台榭枕巴山,万丈丹梯尚可攀。 春日莺啼修竹里,仙家犬吠白云间。 清江锦石伤心丽,嫩蕊浓花满目班。 人到于今歌出牧,来游此地不知还。