雨 yǔ 不 bù 绝 jué - - 杜 dù 甫 fǔ
鸣 míng 雨 yǔ 既 jì 过 guò 渐 jiàn 细 xì 微 wēi , , 映 yìng 空 kōng 摇 yáo 扬 yáng 如 rú 丝 sī 飞 fēi 。 。
阶 jiē 前 qián 短 duǎn 草 cǎo 泥 ní 不 bù 乱 luàn , , 院 yuàn 里 lǐ 长 cháng 条 tiáo 风 fēng 乍 zhà 稀 xī 。 。
舞 wǔ 石 shí 旋 xuán 应 yīng 将 jiāng 乳 rǔ 子 zi , , 行 xíng 云 yún 莫 mò 自 zì 湿 shī 仙 xiān 衣 yī 。 。
眼 yǎn 边 biān 江 jiāng 舸 gě 何 hé 匆 cōng 促 cù , , 未 wèi 待 dài 安 ān 流 liú 逆 nì 浪 làng 归 guī 。 。
雨不绝。唐代。杜甫。鸣雨既过渐细微,映空摇扬如丝飞。 阶前短草泥不乱,院里长条风乍稀。 舞石旋应将乳子,行云莫自湿仙衣。 眼边江舸何匆促,未待安流逆浪归。