济 jì 钱 qián 清 qīng 江 jiāng - - 高 gāo 似 shì 孙 sūn
潮 cháo 分 fēn 残 cán 力 lì 引 yǐn 船 chuán 飞 fēi , , 一 yī 道 dào 浮 fú 晖 huī 入 rù 杳 yǎo 微 wēi 。 。
可 kě 惜 xī 梅 méi 皆 jiē 容 róng 易 yì 落 luò , , 相 xiāng 将 jiāng 雁 yàn 又 yòu 接 jiē 连 lián 归 guī 。 。
依 yī 前 qián 清 qīng 洛 luò 情 qíng 犹 yóu 在 zài , , 觉 jué 道 dào 离 lí 骚 sāo 事 shì 已 yǐ 非 fēi 。 。
倚 yǐ 枕 zhěn 但 dàn 看 kàn 王 wáng 导 dǎo 传 chuán , , 困 kùn 来 lái 不 bù 复 fù 解 jiě 春 chūn 衣 yī 。 。
济钱清江。宋代。高似孙。潮分残力引船飞,一道浮晖入杳微。 可惜梅皆容易落,相将雁又接连归。 依前清洛情犹在,觉道离骚事已非。 倚枕但看王导传,困来不复解春衣。