冒 mào 寒 hán 行 xíng 风 fēng 雨 yǔ 有 yǒu 感 gǎn - - 高 gāo 登 dēng
号 hào 风 fēng 撼 hàn 枯 kū 蘖 niè , , 冻 dòng 雨 yǔ 凝 níng 路 lù 尘 chén 。 。
乾 qián 坤 kūn 秘 mì 日 rì 月 yuè , , 八 bā 荒 huāng 同 tóng 一 yī 云 yún 。 。
遥 yáo 知 zhī 沙 shā 漠 mò 寒 hán , , 黯 àn 淡 dàn 愁 chóu 杀 shā 人 rén 。 。
天 tiān 涯 yá 望 wàng 不 bù 极 jí , , 流 liú 涕 tì 满 mǎn 衣 yī 巾 jīn 。 。
冒寒行风雨有感。宋代。高登。号风撼枯蘖,冻雨凝路尘。 乾坤秘日月,八荒同一云。 遥知沙漠寒,黯淡愁杀人。 天涯望不极,流涕满衣巾。