送 sòng 覃 tán 二 èr 判 pàn 官 guān - - 杜 dù 甫 fǔ
先 xiān 帝 dì 弓 gōng 剑 jiàn 远 yuǎn , , 小 xiǎo 臣 chén 馀 yú 此 cǐ 生 shēng 。 。
蹉 cuō 跎 tuó 病 bìng 江 jiāng 汉 hàn , , 不 bù 复 fù 谒 yè 承 chéng 明 míng 。 。
饯 jiàn 尔 ěr 白 bái 头 tóu 日 rì , , 永 yǒng 怀 huái 丹 dān 凤 fèng 城 chéng 。 。
迟 chí 迟 chí 恋 liàn 屈 qū 宋 sòng , , 渺 miǎo 渺 miǎo 卧 wò 荆 jīng 衡 héng 。 。
魂 hún 断 duàn 航 háng 舸 gě 失 shī , , 天 tiān 寒 hán 沙 shā 水 shuǐ 清 qīng 。 。
肺 fèi 肝 gān 若 ruò 稍 shāo 愈 yù , , 亦 yì 上 shàng 赤 chì 霄 xiāo 行 xíng 。 。
送覃二判官。唐代。杜甫。先帝弓剑远,小臣馀此生。 蹉跎病江汉,不复谒承明。 饯尔白头日,永怀丹凤城。 迟迟恋屈宋,渺渺卧荆衡。 魂断航舸失,天寒沙水清。 肺肝若稍愈,亦上赤霄行。