和 hé 山 shān 谷 gǔ 题 tí 李 lǐ 亮 liàng 功 gōng 家 jiā 周 zhōu 昉 fǎng 画 huà 美 měi 人 rén 琴 qín 阮 ruǎn 图 tú - - 高 gāo 荷 hé
丹 dān 青 qīng 有 yǒu 神 shén 艺 yì , , 周 zhōu 郎 láng 独 dú 能 néng 兼 jiān 。 。
图 tú 画 huà 绝 jué 世 shì 人 rén , , 真 zhēn 态 tài 不 bù 可 kě 添 tiān 。 。
却 què 怜 lián 如 rú 画 huà 者 zhě , , 相 xiāng 与 yǔ 落 luò 谁 shuí 手 shǒu 。 。
想 xiǎng 像 xiàng 犹 yóu 可 kě 言 yán , , 雨 yǔ 重 zhòng 烟 yān 笼 lóng 柳 liǔ 。 。
和山谷题李亮功家周昉画美人琴阮图。宋代。高荷。丹青有神艺,周郎独能兼。 图画绝世人,真态不可添。 却怜如画者,相与落谁手。 想像犹可言,雨重烟笼柳。