得 de 请 qǐng 还 hái 山 shān 元 yuán 规 guī 远 yuǎn 迓 yà 遂 suì 成 chéng 山 shān 颂 sòng - - 张 zhāng 继 jì 先 xiān
喜 xǐ 见 jiàn 石 shí 浑 hún 沦 lún , , 忘 wàng 言 yán 意 yì 独 dú 真 zhēn 。 。
还 hái 寻 xún 石 shí 桥 qiáo 约 yuē , , 一 yī 洗 xǐ 客 kè 京 jīng 尘 chén 。 。
香 xiāng 篆 zhuàn 丹 dān 炉 lú 静 jìng , , 诗 shī 篇 piān 彩 cǎi 笔 bǐ 新 xīn 。 。
高 gāo 霞 xiá 不 bù 狐 hú 映 yìng , , 携 xié 手 shǒu 洞 dòng 门 mén 春 chūn 。 。
得请还山元规远迓遂成山颂。宋代。张继先。喜见石浑沦,忘言意独真。 还寻石桥约,一洗客京尘。 香篆丹炉静,诗篇彩笔新。 高霞不狐映,携手洞门春。