度 dù 清 qīng 霄 xiāo 其 qí 四 sì 五 wǔ 首 shǒu - - 张 zhāng 继 jì 先 xiān
四 sì 更 gēng 四 sì 点 diǎn 四 sì 更 gēng 长 zhǎng 。 。 迎 yíng 午 wǔ 迸 bèng 鼠 shǔ 心 xīn 不 bù 忙 máng 。 。
丹 dān 炉 lú 伏 fú 火 huǒ 生 shēng 新 xīn 香 xiāng 。 。 群 qún 阴 yīn 剥 bō 尽 jǐn 回 huí 真 zhēn 阳 yáng 。 。
金 jīn 娥 é 木 mù 父 fù 欢 huān 相 xiāng 当 dāng 。 。 醍 tí 醐 hú 次 cì 进 jìn 无 wú 停 tíng 觞 shāng 。 。
主 zhǔ 宾 bīn 倒 dào 置 zhì 情 qíng 不 bù 伤 shāng 。 。 更 gēng 阑 lán 别 bié 去 qù 还 hái 相 xiāng 忘 wàng 。 。
度清霄 其四 五首。宋代。张继先。四更四点四更长。迎午迸鼠心不忙。 丹炉伏火生新香。群阴剥尽回真阳。 金娥木父欢相当。醍醐次进无停觞。 主宾倒置情不伤。更阑别去还相忘。