华 huá 亭 tíng 秋 qiū 日 rì - - 张 zhāng 扩 kuò
阴 yīn 云 yún 薄 báo 薄 báo 漏 lòu 秋 qiū 辉 huī , , 晓 xiǎo 露 lù 含 hán 光 guāng 湿 shī 翠 cuì 微 wēi 。 。
旁 páng 舍 shě 击 jī 牛 niú 尝 cháng 社 shè 酒 jiǔ , , 荒 huāng 城 chéng 捣 dǎo 练 liàn 给 gěi 征 zhēng 衣 yī 。 。
净 jìng 如 rú 扫 sǎo 迹 jī 蚊 wén 无 wú 几 jǐ , , 多 duō 不 bù 论 lùn 钱 qián 蟹 xiè 正 zhèng 肥 féi 。 。
定 dìng 是 shì 水 shuǐ 乡 xiāng 差 chā 可 kě 乐 lè , , 不 bù 应 yīng 潦 liáo 倒 dǎo 未 wèi 成 chéng 归 guī 。 。
华亭秋日。宋代。张扩。阴云薄薄漏秋辉,晓露含光湿翠微。 旁舍击牛尝社酒,荒城捣练给征衣。 净如扫迹蚊无几,多不论钱蟹正肥。 定是水乡差可乐,不应潦倒未成归。