归 guī 来 lái 轩 xuān 二 èr 首 shǒu - - 张 zhāng 扩 kuò
当 dāng 年 nián 鞍 ān 马 mǎ 践 jiàn 文 wén 场 chǎng , , 客 kè 舍 shè 齑 jī 盐 yán 话 huà 故 gù 乡 xiāng 。 。
不 bù 谓 wèi 休 xiū 休 xiū 归 guī 亦 yì 早 zǎo , , 未 wèi 应 yīng 栩 xǔ 栩 xǔ 梦 mèng 犹 yóu 狂 kuáng 。 。
辋 wǎng 川 chuān 花 huā 木 mù 岁 suì 时 shí 好 hǎo , , 莲 lián 社 shè 交 jiāo 游 yóu 气 qì 味 wèi 长 zhǎng 。 。
便 biàn 合 hé 从 cóng 君 jūn 就 jiù 闲 xián 去 qù , , 藜 lí 羹 gēng 麦 mài 饭 fàn 自 zì 充 chōng 肠 cháng 。 。
归来轩二首。宋代。张扩。当年鞍马践文场,客舍齑盐话故乡。 不谓休休归亦早,未应栩栩梦犹狂。 辋川花木岁时好,莲社交游气味长。 便合从君就闲去,藜羹麦饭自充肠。