笋 sǔn 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 张 zhāng 商 shāng 英 yīng
长 cháng 江 jiāng 萦 yíng 绕 rào 地 dì 膏 gāo 腴 yú , , 风 fēng 气 qì 相 xiāng 连 lián 不 bù 甚 shèn 殊 shū 。 。
自 zì 是 shì 苦 kǔ 根 gēn 分 fēn 彼 bǐ 此 cǐ , , 致 zhì 令 lìng 苦 kǔ 笋 sǔn 胜 shèng 宜 yí 都 dū 。 。
笋二首 其二。宋代。张商英。长江萦绕地膏腴,风气相连不甚殊。 自是苦根分彼此,致令苦笋胜宜都。