题 tí 钱 qián 则 zé 父 fù 凛 lǐn 对 duì 轩 xuān 轩 xuān 有 yǒu 老 lǎo 桧 guì 奇 qí 甚 shén - - 张 zhāng 矩 jǔ
老 lǎo 红 hóng 落 luò 尽 jǐn 苍 cāng 苔 tái 院 yuàn , , 万 wàn 物 wù 随 suí 时 shí 自 zì 流 liú 转 zhuǎn 。 。
苍 cāng 然 rán 古 gǔ 桧 guì 夜 yè 窗 chuāng 前 qián , , 独 dú 抱 bào 寒 hán 姿 zī 耸 sǒng 孤 gū 干 gàn 。 。
幽 yōu 人 rén 丈 zhàng 室 shì 空 kōng 无 wú 埃 āi , , 风 fēng 声 shēng 月 yuè 影 yǐng 共 gòng 徘 pái 徊 huái 。 。
树 shù 兮 xī 人 rén 兮 xī 两 liǎng 清 qīng 绝 jué , , 不 bù 然 rán 君 jūn 肯 kěn 居 jū 此 cǐ 哉 zāi 。 。
题钱则父凛对轩轩有老桧奇甚。宋代。张矩。老红落尽苍苔院,万物随时自流转。 苍然古桧夜窗前,独抱寒姿耸孤干。 幽人丈室空无埃,风声月影共徘徊。 树兮人兮两清绝,不然君肯居此哉。