奉 fèng 和 hé 魏 wèi 提 tí 干 gàn - - 张 zhāng 矩 jǔ
骑 qí 鹤 hè 楼 lóu 前 qián 奏 zòu 宓 mì 琴 qín , , 朅 qiè 来 lái 又 yòu 作 zuò 海 hǎi 山 shān 吟 yín 。 。
碧 bì 云 yún 不 bù 隔 gé 乡 xiāng 关 guān 梦 mèng , , 白 bái 发 fà 能 néng 灰 huī 客 kè 子 zi 心 xīn 。 。
愧 kuì 我 wǒ 抗 kàng 尘 chén 徒 tú 走 zǒu 俗 sú , , 羡 xiàn 君 jūn 博 bó 古 gǔ 更 gèng 通 tōng 今 jīn 。 。
新 xīn 诗 shī 清 qīng 响 xiǎng 传 chuán 空 kōng 谷 gǔ , , 击 jī 节 jié 长 cháng 歌 gē 到 dào 夜 yè 深 shēn 。 。
奉和魏提干。宋代。张矩。骑鹤楼前奏宓琴,朅来又作海山吟。 碧云不隔乡关梦,白发能灰客子心。 愧我抗尘徒走俗,羡君博古更通今。 新诗清响传空谷,击节长歌到夜深。