题 tí 永 yǒng 睦 mù 县 xiàn 高 gāo 斋 zhāi - - 张 zhāng 嵲 niè
沓 dá 嶂 zhàng 宽 kuān 围 wéi 巴 bā 水 shuǐ 通 tōng , , 登 dēng 临 lín 眼 yǎn 界 jiè 浩 hào 无 wú 穷 qióng 。 。
空 kōng 蒙 méng 岚 lán 翠 cuì 云 yún 烟 yān 外 wài , , 明 míng 灭 miè 波 bō 光 guāng 树 shù 影 yǐng 中 zhōng 。 。
莫 mò 咏 yǒng 枫 fēng 林 lín 伤 shāng 极 jí 目 mù , , 且 qiě 依 yī 蘋 píng 末 mò 挹 yì 雄 xióng 风 fēng 。 。
中 zhōng 原 yuán 十 shí 载 zài 人 rén 将 jiāng 尽 jǐn , , 相 xiāng 见 jiàn 休 xiū 嗟 jiē 似 shì 转 zhuǎn 蓬 péng 。 。
题永睦县高斋。宋代。张嵲。沓嶂宽围巴水通,登临眼界浩无穷。 空蒙岚翠云烟外,明灭波光树影中。 莫咏枫林伤极目,且依蘋末挹雄风。 中原十载人将尽,相见休嗟似转蓬。