望 wàng 微 wēi 水 shuǐ - - 张 zhāng 嵲 niè
平 píng 原 yuán 莽 mǎng 苍 cāng 浮 fú 轻 qīng 霭 ǎi , , 白 bái 昼 zhòu 柴 zhài 门 mén 亦 yì 自 zì 扃 jiōng 。 。
篱 lí 外 wài 水 shuǐ 波 bō 光 guāng 灭 miè 没 méi , , 林 lín 边 biān 山 shān 岫 xiù 远 yuǎn 青 qīng 冥 míng 。 。
如 rú 何 hé 隐 yǐn 几 jǐ 终 zhōng 朝 cháo 看 kàn , , 不 bù 及 jí 寒 hán 窗 chuāng 静 jìng 夜 yè 听 tīng 。 。
听 tīng 水 shuǐ 看 kàn 山 shān 朝 cháo 复 fù 暮 mù , , 那 nǎ 知 zhī 白 bái 发 fà 渐 jiàn 星 xīng 星 xīng 。 。
望微水。宋代。张嵲。平原莽苍浮轻霭,白昼柴门亦自扃。 篱外水波光灭没,林边山岫远青冥。 如何隐几终朝看,不及寒窗静夜听。 听水看山朝复暮,那知白发渐星星。