丈 zhàng 人 rén 山 shān - - 杜 dù 甫 fǔ
自 zì 为 wèi 青 qīng 城 chéng 客 kè , , 不 bù 唾 tuò 青 qīng 城 chéng 地 dì 。 。 为 wèi 爱 ài 丈 zhàng 人 rén 山 shān , , 丹 dān 梯 tī 近 jìn 幽 yōu 意 yì 。 。
丈 zhàng 人 rén 祠 cí 西 xī 佳 jiā 气 qì 浓 nóng , , 缘 yuán 云 yún 拟 nǐ 住 zhù 最 zuì 高 gāo 峰 fēng 。 。 扫 sǎo 除 chú 白 bái 发 fà 黄 huáng 精 jīng 在 zài , , 君 jūn 看 kàn 他 tā 时 shí 冰 bīng 雪 xuě 容 róng 。 。
丈人山。唐代。杜甫。自为青城客,不唾青城地。为爱丈人山,丹梯近幽意。 丈人祠西佳气浓,缘云拟住最高峰。扫除白发黄精在,君看他时冰雪容。