晓 xiǎo 登 dēng 灵 líng 梵 fàn 寺 sì 阁 gé 二 èr 首 shǒu - - 张 zhāng 嵲 niè
晨 chén 气 qì 雾 wù 露 lù 除 chú , , 初 chū 日 rì 照 zhào 高 gāo 阁 gé 。 。
青 qīng 山 shān 偪 bī 岁 suì 昏 hūn , , 碧 bì 树 shù 霜 shuāng 馀 yú 落 luò 。 。
俯 fǔ 涧 jiàn 爱 ài 鸣 míng 泉 quán , , 临 lín 郊 jiāo 美 měi 华 huá 薄 báo 。 。
幽 yōu 情 qíng 歘 chuā 自 zì 欣 xīn , , 乡 xiāng 念 niàn 频 pín 成 chéng 愕 è 。 。
且 qiě 寄 jì 当 dāng 日 rì 闲 xián , , 无 wú 论 lùn 今 jīn 与 yǔ 昨 zuó 。 。
晓登灵梵寺阁二首。宋代。张嵲。晨气雾露除,初日照高阁。 青山偪岁昏,碧树霜馀落。 俯涧爱鸣泉,临郊美华薄。 幽情歘自欣,乡念频成愕。 且寄当日闲,无论今与昨。