家 jiā 园 yuán 二 èr 首 shǒu - - 张 zhāng 侃 kǎn
当 dāng 年 nián 迂 yū 叟 sǒu 圃 pǔ 初 chū 成 chéng , , 野 yě 草 cǎo 闲 xián 花 huā 不 bù 记 jì 名 míng 。 。
康 kāng 节 jié 巾 jīn 车 chē 临 lín 小 xiǎo 径 jìng , , 东 dōng 坡 pō 诗 shī 板 bǎn 照 zhào 高 gāo 楹 yíng 。 。
久 jiǔ 知 zhī 气 qì 象 xiàng 归 guī 前 qián 辈 bèi , , 拟 nǐ 学 xué 规 guī 模 mó 愧 kuì 后 hòu 生 shēng 。 。
惟 wéi 有 yǒu 至 zhì 公 gōng 能 néng 格 gé 物 wù , , 莫 mò 将 jiāng 险 xiǎn 躁 zào 起 qǐ 心 xīn 兵 bīng 。 。
家园二首。宋代。张侃。当年迂叟圃初成,野草闲花不记名。 康节巾车临小径,东坡诗板照高楹。 久知气象归前辈,拟学规模愧后生。 惟有至公能格物,莫将险躁起心兵。