清 qīng 思 sī 堂 táng 昼 zhòu 坐 zuò - - 张 zhāng 伯 bó 玉 yù
堂 táng 上 shàng 萧 xiāo 然 rán 昼 zhòu 户 hù 开 kāi , , 澹 dàn 松 sōng 疏 shū 竹 zhú 荫 yīn 苍 cāng 苔 tái 。 。
白 bái 云 yún 无 wú 事 shì 不 bù 肯 kěn 出 chū , , 幽 yōu 鸟 niǎo 有 yǒu 时 shí 还 hái 自 zì 来 lái 。 。
何 hé 处 chǔ 覆 fù 车 chē 迷 mí 径 jìng 路 lù , , 几 jǐ 人 rén 缓 huǎn 颊 jiá 走 zǒu 尘 chén 埃 āi 。 。
支 zhī 离 lí 得 dé 意 yì 谁 shéi 知 zhī 我 wǒ , , 自 zì 对 duì 庭 tíng 花 huā 引 yǐn 一 yī 杯 bēi 。 。
清思堂昼坐。宋代。张伯玉。堂上萧然昼户开,澹松疏竹荫苍苔。 白云无事不肯出,幽鸟有时还自来。 何处覆车迷径路,几人缓颊走尘埃。 支离得意谁知我,自对庭花引一杯。