和 hé 人 rén 登 dēng 朗 lǎng 州 zhōu 江 jiāng 亭 tíng - - 张 zhāng 咏 yǒng
城 chéng 上 shàng 江 jiāng 亭 tíng 簇 cù 暮 mù 烟 yān , , 城 chéng 根 gēn 老 lǎo 树 shù 浸 jìn 江 jiāng 澜 lán 。 。
何 hé 人 rén 临 lín 静 jìng 夜 yè 歌 gē 罢 bà , , 独 dú 客 kè 凭 píng 高 gāo 秋 qiū 兴 xìng 宽 kuān 。 。
直 zhí 下 xià 路 lù 通 tōng 诸 zhū 国 guó 远 yuǎn , , 偏 piān 东 dōng 山 shān 隔 gé 半 bàn 溪 xī 寒 hán 。 。
渔 yú 翁 wēng 似 shì 会 huì 清 qīng 吟 yín 意 yì , , 笑 xiào 逐 zhú 江 jiāng 鸥 ōu 过 guò 浅 qiǎn 滩 tān 。 。
和人登朗州江亭。宋代。张咏。城上江亭簇暮烟,城根老树浸江澜。 何人临静夜歌罢,独客凭高秋兴宽。 直下路通诸国远,偏东山隔半溪寒。 渔翁似会清吟意,笑逐江鸥过浅滩。