舟 zhōu 中 zhōng 晚 wǎn 望 wàng 桃 táo 源 yuán 山 shān - - 张 zhāng 咏 yǒng
仙 xiān 山 shān 初 chū 指 zhǐ 眼 yǎn 初 chū 明 míng , , 倚 yǐ 棹 zhào 因 yīn 妨 fáng 半 bàn 日 rì 程 chéng 。 。
云 yún 里 lǐ 未 wèi 忘 wàng 寻 xún 去 qù 路 lù , , 世 shì 间 jiān 争 zhēng 合 hé 有 yǒu 浮 fú 名 míng 。 。
岩 yán 空 kōng 闇 àn 老 lǎo 松 sōng 千 qiān 尺 chǐ , , 天 tiān 静 jìng 时 shí 闻 wén 鹤 hè 一 yī 声 shēng 。 。
更 gèng 谢 xiè 暮 mù 霞 xiá 怜 lián 惜 xī 别 bié , , 满 mǎn 坡 pō 红 hóng 影 yǐng 照 zhào 峥 zhēng 嵘 róng 。 。
舟中晚望桃源山。宋代。张咏。仙山初指眼初明,倚棹因妨半日程。 云里未忘寻去路,世间争合有浮名。 岩空闇老松千尺,天静时闻鹤一声。 更谢暮霞怜惜别,满坡红影照峥嵘。