归 guī 隐 yǐn 嵩 sōng 阳 yáng - - 张 zhāng 咏 yǒng
浮 fú 世 shì 事 shì 无 wú 限 xiàn , , 何 hé 须 xū 要 yào 到 dào 头 tóu 。 。
壮 zhuàng 心 xīn 为 wèi 客 kè 尽 jǐn , , 孤 gū 迹 jī 卧 wò 云 yún 休 xiū 。 。
匣 xiá 剑 jiàn 已 yǐ 全 quán 弃 qì , , 林 lín 僧 sēng 亦 yì 少 shǎo 酬 chóu 。 。
从 cóng 来 lái 愁 chóu 恨 hèn 意 yì , , 乞 qǐ 待 dài 外 wài 人 rén 愁 chóu 。 。
归隐嵩阳。宋代。张咏。浮世事无限,何须要到头。 壮心为客尽,孤迹卧云休。 匣剑已全弃,林僧亦少酬。 从来愁恨意,乞待外人愁。