舟 zhōu 行 xíng 感 gǎn 怀 huái - - 张 zhāng 咏 yǒng
风 fēng 帆 fān 江 jiāng 上 shàng 往 wǎng 来 lái 频 pín , , 渔 yú 叟 sǒu 应 yīng 多 duō 笑 xiào 此 cǐ 身 shēn 。 。
自 zì 愧 kuì 无 wú 才 cái 酬 chóu 圣 shèng 泽 zé , , 已 yǐ 甘 gān 行 xíng 乐 lè 负 fù 青 qīng 春 chūn 。 。
疲 pí 羸 léi 未 wèi 复 fù 空 kōng 忘 wàng 味 wèi , , 纲 gāng 绪 xù 难 nán 条 tiáo 欲 yù 问 wèn 津 jīn 。 。
更 gèng 拟 nǐ 倾 qīng 杯 bēi 祝 zhù 天 tiān 地 dì , , 世 shì 间 jiān 不 bù 用 yòng 长 zhǎng 奸 jiān 人 rén 。 。
舟行感怀。宋代。张咏。风帆江上往来频,渔叟应多笑此身。 自愧无才酬圣泽,已甘行乐负青春。 疲羸未复空忘味,纲绪难条欲问津。 更拟倾杯祝天地,世间不用长奸人。