次 cì 韵 yùn 和 hé 纯 chún 甫 fǔ 秋 qiū 阴 yīn 闷 mèn 书 shū - - 强 qiáng 至 zhì
乾 qián 坤 kūn 泱 yāng 漭 mǎng 作 zuò 秋 qiū 容 róng , , 节 jié 物 wù 情 qíng 怀 huái 两 liǎng 莫 mò 穷 qióng 。 。
山 shān 雨 yǔ 欲 yù 来 lái 阴 yīn 竟 jìng 日 rì , , 溪 xī 云 yún 不 bù 断 duàn 气 qì 浮 fú 空 kōng 。 。
赖 lài 存 cún 樽 zūn 酒 jiǔ 时 shí 倾 qīng 绿 lǜ , , 更 gèng 有 yǒu 歌 gē 裙 qún 可 kě 醉 zuì 红 hóng 。 。
偶 ǒu 尔 ěr 登 dēng 临 lín 愈 yù 兴 xìng 感 gǎn , , 朱 zhū 颜 yán 容 róng 易 yì 变 biàn 衰 shuāi 翁 wēng 。 。
次韵和纯甫秋阴闷书。宋代。强至。乾坤泱漭作秋容,节物情怀两莫穷。 山雨欲来阴竟日,溪云不断气浮空。 赖存樽酒时倾绿,更有歌裙可醉红。 偶尔登临愈兴感,朱颜容易变衰翁。