秋 qiū 日 rì 咏 yǒng 楼 lóu 感 gǎn 怀 huái 二 èr 首 shǒu - - 强 qiáng 至 zhì
摇 yáo 落 luò 秋 qiū 旻 mín 一 yī 望 wàng 长 zhǎng , , 浮 fú 空 kōng 颢 hào 气 qì 白 bái 如 rú 霜 shuāng 。 。
楼 lóu 头 tóu 待 dài 月 yuè 郡 jùn 城 chéng 晚 wǎn , , 水 shuǐ 底 dǐ 有 yǒu 天 tiān 江 jiāng 国 guó 凉 liáng 。 。
却 què 恨 hèn 人 rén 生 shēng 如 rú 寄 jì 客 kè , , 未 wèi 容 róng 年 nián 少 shào 即 jí 衰 shuāi 郎 láng 。 。
除 chú 非 fēi 烂 làn 醉 zuì 酬 chóu 清 qīng 景 jǐng , , 莫 mò 惜 xī 千 qiān 金 jīn 换 huàn 斗 dòu 浆 jiāng 。 。
秋日咏楼感怀二首。宋代。强至。摇落秋旻一望长,浮空颢气白如霜。 楼头待月郡城晚,水底有天江国凉。 却恨人生如寄客,未容年少即衰郎。 除非烂醉酬清景,莫惜千金换斗浆。