和 hé 人 rén 食 shí 橘 jú - - 强 qiáng 至 zhì
洞 dòng 庭 tíng 一 yī 夜 yè 落 luò 清 qīng 霜 shuāng , , 枝 zhī 上 shàng 新 xīn 苞 bāo 叶 yè 底 dǐ 黄 huáng 。 。
摘 zhāi 去 qù 金 jīn 沙 shā 抟 tuán 作 zuò 颗 kē , , 剖 pōu 来 lái 玉 yù 露 lù 结 jié 成 chéng 囊 náng 。 。
岭 lǐng 头 tóu 梅 méi 小 xiǎo 酸 suān 无 wú 味 wèi , , 渭 wèi 北 běi 梨 lí 粗 cū 冷 lěng 欠 qiàn 香 xiāng 。 。
合 hé 荐 jiàn 甘 gān 馨 xīn 调 diào 鼎 dǐng 实 shí , , 未 wèi 宜 yí 登 dēng 俎 zǔ 奉 fèng 君 jūn 尝 cháng 。 。
和人食橘。宋代。强至。洞庭一夜落清霜,枝上新苞叶底黄。 摘去金沙抟作颗,剖来玉露结成囊。 岭头梅小酸无味,渭北梨粗冷欠香。 合荐甘馨调鼎实,未宜登俎奉君尝。