后 hòu 苦 kǔ 寒 hán 行 xíng 二 èr 首 shǒu ( ( 其 qí 一 yī ) ) - - 杜 dù 甫 fǔ
南 nán 纪 jì 巫 wū 庐 lú 瘴 zhàng 不 bù 绝 jué , , 太 tài 古 gǔ 以 yǐ 来 lái 无 wú 尺 chǐ 雪 xuě 。 。
蛮 mán 夷 yí 长 zhǎng 老 lǎo 怨 yuàn 苦 kǔ 寒 hán , , 昆 kūn 仑 lún 天 tiān 关 guān 冻 dòng 应 yīng 折 zhé 。 。
玄 xuán 猿 yuán 口 kǒu 噤 jìn 不 bù 能 néng 啸 xiào , , 白 bái 鹄 hú 翅 chì 垂 chuí 眼 yǎn 流 liú 血 xiě 。 。 安 ān 得 dé 春 chūn 泥 ní 补 bǔ 地 dì 裂 liè 。 。
后苦寒行二首(其一)。唐代。杜甫。南纪巫庐瘴不绝,太古以来无尺雪。 蛮夷长老怨苦寒,昆仑天关冻应折。 玄猿口噤不能啸,白鹄翅垂眼流血。安得春泥补地裂。