依 yī 韵 yùn 走 zǒu 笔 bǐ 和 hé 答 dá 徐 xú 无 wú 畏 wèi 见 jiàn 招 zhāo - - 强 qiáng 至 zhì
忆 yì 初 chū 识 shí 面 miàn 越 yuè 庠 xiáng 时 shí , , 馀 yú 教 jiào 尝 cháng 蒙 méng 觉 jué 后 hòu 知 zhī 。 。
早 zǎo 念 niàn 儿 ér 童 tóng 能 néng 刻 kè 赋 fù , , 晚 wǎn 逢 féng 夫 fū 子 zǐ 许 xǔ 言 yán 诗 shī 。 。
从 cóng 容 róng 江 jiāng 介 jiè 心 xīn 方 fāng 壮 zhuàng , , 蹭 cèng 蹬 dèng 京 jīng 华 huá 鬓 bìn 已 yǐ 衰 shuāi 。 。
道 dào 旧 jiù 不 bù 须 xū 亲 qīn 握 wò 手 shǒu , , 满 mǎn 篇 piān 往 wǎng 事 shì 略 lüè 无 wú 违 wéi 。 。
依韵走笔和答徐无畏见招。宋代。强至。忆初识面越庠时,馀教尝蒙觉后知。 早念儿童能刻赋,晚逢夫子许言诗。 从容江介心方壮,蹭蹬京华鬓已衰。 道旧不须亲握手,满篇往事略无违。