戏 xì 呈 chéng 宋 sòng 周 zhōu 士 shì - - 强 qiáng 至 zhì
腊 là 去 qù 垂 chuí 垂 chuí 冻 dòng 欲 yù 消 xiāo , , 春 chūn 光 guāng 未 wèi 动 dòng 思 sī 先 xiān 饶 ráo 。 。
最 zuì 宜 yí 才 cái 客 kè 临 lín 歌 gē 席 xí , , 更 gèng 看 kàn 佳 jiā 人 rén 转 zhuǎn 舞 wǔ 腰 yāo 。 。
一 yī 笑 xiào 劳 láo 生 shēng 应 yīng 有 yǒu 定 dìng , , 三 sān 冬 dōng 薄 báo 宦 huàn 独 dú 无 wú 聊 liáo 。 。
兰 lán 台 tái 侍 shì 从 cóng 风 fēng 流 liú 裔 yì , , 合 hé 为 wéi 行 xíng 云 yún 赋 fù 此 cǐ 朝 cháo 。 。
戏呈宋周士。宋代。强至。腊去垂垂冻欲消,春光未动思先饶。 最宜才客临歌席,更看佳人转舞腰。 一笑劳生应有定,三冬薄宦独无聊。 兰台侍从风流裔,合为行云赋此朝。