禽 qín 凤 fèng 二 èr 绝 jué - - 强 qiáng 至 zhì
击 jī 搏 bó 微 wēi 禽 qín 拙 zhuō 自 zì 防 fáng , , 网 wǎng 罗 luó 须 xū 触 chù 是 shì 寻 xún 常 cháng 。 。
不 bù 知 zhī 利 lì 嘴 zuǐ 鹰 yīng 扬 yáng 处 chù , , 却 què 漫 màn 喧 xuān 啾 jiū 怨 yuàn 凤 fèng 凰 huáng 。 。
禽凤二绝。宋代。强至。击搏微禽拙自防,网罗须触是寻常。 不知利嘴鹰扬处,却漫喧啾怨凤凰。