谢 xiè 和 hè 诗 shī - - 强 qiáng 至 zhì
窗 chuāng 外 wài 家 jiā 僮 tóng 遽 jù 疾 jí 呼 hū , , 开 kāi 门 mén 满 mǎn 幅 fú 把 bǎ 明 míng 珠 zhū 。 。
惊 jīng 回 huí 一 yī 觉 jiào 无 wú 聊 liáo 梦 mèng , , 犹 yóu 有 yǒu 寒 hán 灯 dēng 守 shǒu 药 yào 炉 lú 。 。
谢和诗。宋代。强至。窗外家僮遽疾呼,开门满幅把明珠。 惊回一觉无聊梦,犹有寒灯守药炉。