同 tóng 盛 shèng 任 rèn 道 dào 赋 fù 暮 mù 阴 yīn - - 强 qiáng 至 zhì
野 yě 馆 guǎn 临 lín 空 kōng 阔 kuò , , 江 jiāng 城 chéng 起 qǐ 暮 mù 寒 hán 。 。
年 nián 光 guāng 去 qù 天 tiān 末 mò , , 雪 xuě 意 yì 上 shàng 云 yún 端 duān 。 。
自 zì 失 shī 归 guī 禽 qín 影 yǐng , , 能 néng 侵 qīn 病 bìng 客 kè 肝 gān 。 。
莫 mò 将 jiāng 愁 chóu 对 duì 景 jǐng , , 入 rù 夜 yè 转 zhuǎn 漫 màn 漫 màn 。 。
同盛任道赋暮阴。宋代。强至。野馆临空阔,江城起暮寒。 年光去天末,雪意上云端。 自失归禽影,能侵病客肝。 莫将愁对景,入夜转漫漫。