和 hé 叔 shū 子 zǐ 梅 méi - - 张 zhāng 明 míng 中 zhōng
暖 nuǎn 入 rù 孤 gū 根 gēn 冷 lěng 莫 mò 欺 qī , , 冰 bīng 魂 hún 幻 huàn 出 chū 许 xǔ 多 duō 奇 qí 。 。
轻 qīng 霜 shuāng 弄 nòng 粉 fěn 清 qīng 无 wú 涴 wò , , 淡 dàn 月 yuè 浮 fú 香 xiāng 暗 àn 自 zì 知 zhī 。 。
莫 mò 管 guǎn 玉 yù 龙 lóng 横 héng 吹 chuī 晓 xiǎo , , 要 yào 陪 péi 鸾 luán 鉴 jiàn 巧 qiǎo 妆 zhuāng 时 shí 。 。
作 zuò 诗 shī 换 huàn 取 qǔ 梅 méi 花 huā 好 hǎo , , 未 wèi 必 bì 梅 méi 花 huā 肯 kěn 要 yào 诗 shī 。 。
和叔子梅。宋代。张明中。暖入孤根冷莫欺,冰魂幻出许多奇。 轻霜弄粉清无涴,淡月浮香暗自知。 莫管玉龙横吹晓,要陪鸾鉴巧妆时。 作诗换取梅花好,未必梅花肯要诗。