思 sī 归 guī 天 tiān 台 tāi - - 曹 cáo 勋 xūn
山 shān 中 zhōng 小 xiǎo 筑 zhù 枕 zhěn 溪 xī 流 liú , , 却 què 踏 tà 红 hóng 尘 chén 笑 xiào 拙 zhuō 谋 móu 。 。
鬓 bìn 点 diǎn 吴 wú 霜 shuāng 今 jīn 已 yǐ 老 lǎo , , 儿 ér 皆 jiē 楚 chǔ 语 yǔ 只 zhǐ 堪 kān 愁 chóu 。 。
猿 yuán 惊 jīng 鹤 hè 怨 yuàn 事 shì 偶 ǒu 尔 ěr , , 燕 yàn 语 yǔ 莺 yīng 啼 tí 春 chūn 罢 bà 休 xiū 。 。
每 měi 与 yǔ 儿 ér 曹 cáo 话 huà 归 guī 计 jì , , 一 yī 帘 lián 清 qīng 梦 mèng 绕 rào 沧 cāng 洲 zhōu 。 。
思归天台。宋代。曹勋。山中小筑枕溪流,却踏红尘笑拙谋。 鬓点吴霜今已老,儿皆楚语只堪愁。 猿惊鹤怨事偶尔,燕语莺啼春罢休。 每与儿曹话归计,一帘清梦绕沧洲。