回 huí 奉 fèng 节 jié 宰 zǎi 阳 yáng 季 jì 明 míng - - 阳 yáng 枋 fāng
只 zhī 缘 yuán 心 xīn 地 dì 乐 lè 宽 kuān 平 píng , , 便 biàn 把 bǎ 青 qīng 衫 shān 付 fù 外 wài 心 xīn 。 。
健 jiàn 羡 xiàn 春 chūn 莺 yīng 娇 jiāo 出 chū 谷 gǔ , , 自 zì 惭 cán 宿 sù 鸟 niǎo 倦 juàn 投 tóu 林 lín 。 。
光 guāng 阴 yīn 有 yǒu 限 xiàn 嗟 jiē 空 kōng 度 dù , , 义 yì 理 lǐ 无 wú 穷 qióng 要 yào 极 jí 深 shēn 。 。
七 qī 十 shí 老 lǎo 翁 wēng 闻 wén 好 hǎo 语 yǔ , , 一 yī 回 huí 吟 yín 咏 yǒng 一 yī 回 huí 斟 zhēn 。 。
回奉节宰阳季明。宋代。阳枋。只缘心地乐宽平,便把青衫付外心。 健羡春莺娇出谷,自惭宿鸟倦投林。 光阴有限嗟空度,义理无穷要极深。 七十老翁闻好语,一回吟咏一回斟。