寄 jì 陈 chén 颐 yí 刚 gāng - - 许 xǔ 及 jí 之 zhī
眼 yǎn 见 jiàn 交 jiāo 游 yóu 半 bàn 陆 lù 沈 shěn , , 可 kě 无 wú 百 bǎi 丈 zhàng 引 yǐn 清 qīng 深 shēn 。 。
注 zhù 成 chéng 兵 bīng 法 fǎ 有 yǒu 奇 qí 志 zhì , , 闲 xián 过 guò 壮 zhuàng 年 nián 应 yīng 苦 kǔ 心 xīn 。 。
几 jǐ 度 dù 梅 méi 花 huā 开 kāi 怅 chàng 望 wàng , , 有 yǒu 时 shí 杨 yáng 叶 yè 梦 mèng 追 zhuī 寻 xún 。 。
男 nán 儿 ér 机 jī 会 huì 何 hé 终 zhōng 极 jí , , 莫 mò 遣 qiǎn 愁 chóu 将 jiāng 鬓 bìn 发 fà 侵 qīn 。 。
寄陈颐刚。宋代。许及之。眼见交游半陆沈,可无百丈引清深。 注成兵法有奇志,闲过壮年应苦心。 几度梅花开怅望,有时杨叶梦追寻。 男儿机会何终极,莫遣愁将鬓发侵。