和 hé 侄 zhí 邦 bāng 彦 yàn 登 dēng 道 dào 山 shān 亭 tíng 诗 shī - - 许 xǔ 景 jǐng 衡 héng
缥 piāo 缈 miǎo 三 sān 山 shān 海 hǎi 上 shàng 州 zhōu , , 登 dēng 临 lín 便 biàn 觉 jué 压 yā 鳌 áo 头 tóu 。 。
风 fēng 云 yún 出 chū 没 mò 千 qiān 寻 xún 塔 tǎ , , 烟 yān 雨 yǔ 溟 míng 蒙 méng 几 jǐ 叶 yè 舟 zhōu 。 。
嶷 yí 嶷 yí 朱 zhū 颜 yán 方 fāng 照 zhào 日 rì , , 萧 xiāo 萧 xiāo 霜 shuāng 鬓 bìn 独 dú 惊 jīng 秋 qiū 。 。
人 rén 间 jiān 荣 róng 悴 cuì 何 hé 须 xū 较 jiào , , 且 qiě 把 bǎ 吟 yín 笺 jiān 敌 dí 酒 jiǔ 筹 chóu 。 。
和侄邦彦登道山亭诗。宋代。许景衡。缥缈三山海上州,登临便觉压鳌头。 风云出没千寻塔,烟雨溟蒙几叶舟。 嶷嶷朱颜方照日,萧萧霜鬓独惊秋。 人间荣悴何须较,且把吟笺敌酒筹。