春 chūn 暮 mù 途 tú 中 zhōng - - 李 lǐ 咸 xián 用 yòng
细 xì 雨 yǔ 如 rú 尘 chén 散 sàn 暖 nuǎn 空 kōng , , 数 shù 峰 fēng 春 chūn 色 sè 在 zài 云 yún 中 zhōng 。 。
须 xū 知 zhī 触 chù 目 mù 皆 jiē 成 chéng 恨 hèn , , 纵 zòng 道 dào 多 duō 文 wén 争 zhēng 那 nà 穷 qióng 。 。
飞 fēi 燕 yàn 有 yǒu 情 qíng 依 yī 旧 jiù 阁 gé , , 垂 chuí 杨 yáng 无 wú 力 lì 受 shòu 东 dōng 风 fēng 。 。
谁 shuí 能 néng 会 huì 得 de 乾 qián 坤 kūn 意 yì , , 九 jiǔ 土 tǔ 枯 kū 荣 róng 自 zì 不 bù 同 tóng 。 。
春暮途中。唐代。李咸用。细雨如尘散暖空,数峰春色在云中。 须知触目皆成恨,纵道多文争那穷。 飞燕有情依旧阁,垂杨无力受东风。 谁能会得乾坤意,九土枯荣自不同。